Thứ Bảy, 26 tháng 1, 2013

Mười Lăm Điều Thượng Đế Sẽ Không Hỏi


Fifteen Things God Won’t Ask
Thượng đế sẽ không hỏi bạn lái ô tô hiệu gì, nhưng sẽ hỏi bạn chở được bao nhiêu người không có phương tiện đi lại.
• God won’t ask which car you drive, but will ask how many people you drove who didn’t have transportation.

Thượng đế sẽ không hỏi nhà bạn lớn cỡ nào, nhưng sẽ hỏi bạn đã chào đón bao nhiêu người đến nhà. 
• God won’t ask how big is your house, but will ask how many people you welcomed into your home.

Thượng đế sẽ không hỏi về quần áo thời trang trong tủ áo của bạn, nhưng sẽ hỏi bạn bao nhiêu trong số quần áo ấy đã giúp kẻ khó. 
• God won’t ask about the fancy clothes in your wardrobe, but will ask how many of those clothes helped the needy.

Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2013

CÃI NHAU BẰNG NỐT NHẠC


Một cặp vợ chồng nghệ sĩ nọ một hôm bàn với nhau:
- Chúng ta đều là nghệ sĩ, làm việc gì cũng phải biểu lộ tính chất nghệ sĩ
- Chẳng hạn như? Cô vợ hỏi.
- Chẳng hạn như nếu chúng ta bất đồng ý kiến ở giữa chỗ đông người , chỉ nên dùng những nốt nhạc mà bàn cãi, chỉ riêng chúng ta hiểu với nhau thôi, cãi nhau mà thiên hạ tưởng như chúng mình đang ca hát, thì mới đúng là nghệ sĩ. 

Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

Giáng Sinh – một Quà Tặng



Tại cánh đồng Bêlem vào đêm Chúa giáng trần, sứ thần đã nói với các mục đồng: “Này đây tôi báo cho anh em một tin mừng trọng đại, cũng là tin mừng cho toàn dân: Hôm nay, một Đấng Cứu độ đã sinh ra cho anh em trong thành vua Đavít, Người là Đấng Kitô Đức Chúa” (Lc 2,10-11). Với lời loan báo ấy, sứ thần muốn trấn an các mục đồng trước nỗi kinh khiếp hãi hùng của họ, đồng thời cũng giới thiệu cho họ về một món quà vô giá mà Thiên Chúa ban tặng cho nhân loại. Món quà ấy là Ngôi Lời nhập thể, là Đức Giêsu Kitô. Đây là món quà chẳng của riêng ai mà được ban tặng cho toàn thế giới.
Sau này, trong một cuộc đàm đạo vào ban đêm, chính Đức Giêsu tuyên bố với ông Nicôđêmô: “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời” (Ga 3,16). Với lời này, Đức Giêsu khẳng định Người là món quà mà Chúa Cha ban tặng cho thế gian.
Trong mối tương quan đời thường, tặng quà cho ai là nói lên sự trân trọng quý mến đối với người đó. Có thể đó là những món quà rất đơn sơ, nhưng đều diễn tả tấm lòng của người tặng, vì thế mà ông bà ta thường dạy: “Của cho không bằng cách cho”. Những món quà đúng nghĩa không bao giờ kèm theo ý đồ trục lợi theo kiểu “Thả con săn sắt, bắt con cá rô”, tức là cho quà với dụng ý tranh thủ, mua chuộc.
Mỗi chúng ta chắc hẳn đã hơn một lần cảm nghiệm niềm vui khi chúng ta trao tặng những món quà. Nếu người nhận được hưởng niềm vui vì có quà, thì người tặng lại có niềm vui vì được chia sẻ. “Cho thì có phúc hơn nhận” (Cv 20,35), triết lý của sự sẻ chia kỳ diệu là thế. Khi tặng quà, chúng ta vui vì mình đã làm một việc nghĩa, đồng thời vui khi thấy món quà của mình đem niềm hạnh phúc cho người khác.

TẢN MẠN ĐÊM HIỂN LINH






Huế đang chuyển mình từ Đông sang Xuân, cái lạnh se se đủ để nàng thơ khoác lên mình chiếc khăn ấm xinh xinh mang nặng dáng dấp của con người xứ Huế, vừa thiết tha vừa trầm tư sâu lắng lạ. Phút hoàng hôn động lại trên tán me bay những giọt sương long lanh bởi ánh điện đường chiếu xuống ấm áp đến lạ kỳ. Sông Bến Ngự cũng đang mãi miết uốn mình theo bóng núi Ngự trãi dài bắc ngang qua phố Huế. Xa xa mấy chiếc thuyền chài đang thiu thiu ngủ sau một ngày bơi trãi cùng kiếp nhân sinh. 
Nghiêng mình bên dòng Bến Ngự, tiền đường Dòng Thánh Tâm đang lặng lẽ soi bóng xuống mặt sông đang gợn sóng li ti, nơi mấy bác ngư phủ đang nhâm nhi chén trà li rượu bên bếp than hồng ấm cúng. Quả là thanh tao ung dung tự tại như bản chất vốn có.

Đêm nay, khuôn viên Dòng Thánh Tâm không huyên náo như đêm Giáng sinh, nhưng đổi lại một bầu khí chìm lắng trong suy tư tĩnh lặng và kiếm tìm. Hang đá, pano, nến, cây thông… là điểm hội tụ cho một ý nghĩa siêu việt minh chứng biến cố Thiên Chúa Ngôi Hai xuống thế, để rồi đi trên đôi chân con người và mạc khải tròn đầy tình yêu của Đấng Chân Thiện Mỹ. Ánh sao lạ được thắp lên xé toạc cả một không gian và cả lòng sông phẳng lặng. Để chuẩn bị cho lễ Hiển Linh hay còn gọi là lễ Ba Vua. Năm xưa, Thiên Chúa tỏ mình cho ba nhà Đạo Sĩ  Phương Đông, qua ánh sao lạ xuất hiện trên bầu trời dẫn ba ngài đến chiêm bái Vua Hòa Bình đang rét run bên máng cỏ hang lừa. Như ý tròn đầy của câu đối: